Thực chất đây là những đồ nghề "thủ công", giúp cho các điệp viên thực thi những nhiệm vụ quan trọng hay còn được ví là đồ nghề James Bond.
"Brush
Pass" là thuật ngữ dùng trong ngành tình báo, từng được áp dụng trong
thời Chiến tranh lạnh để trao đổi văn bản, tài liệu giữa hai bên, được
tình báo Mỹ sử dụng tại những nơi bị giám sát chặt chẽ.
Với
"Brush Pass", những thao tác của điệp viên được diễn ra mau lẹ, giống
như trên sân khấu ảo thuật, làm cho khán giả không phát hiện được, thậm
chí máy quay phim, ghi hình cũng không phân biệt rõ. Theo đó, hai người
chỉ cần cọ vào nhau vài giây đủ để trao và nhận tài liệu một cách chớp
nhoáng.
Kỹ thuật này đã từng được điệp viên 007
James Bond thực hiện trong phim Nhiệm vụ bất khả thi. Ngày nay, công
nghệ nói trên ít được sử dụng song trong một số trường hợp nó vẫn phát
huy tác dụng, lợi hại hơn cả những thiết bị truyền thông hiện đại.
2. Truyền mã hóa qua đường truyền ngắn
Trước
khi email ra đời Cục tình báo trung ương Mỹ (CIA) và các cơ quan tình
báo khác đã phát triển kỹ thuật có tên Hệ thống thông tin liên lạc giữa
các đơn vị có đường truyền ngắn (viết tắt SRAC).
Đây
là kỹ thuật ra đời thập niên 70 thế kỷ trước, đóng vai trò như dạng
nhắn tin hiện nay, nó được lắp với một máy tính, một bàn phím và bút
Stylus có khả năng truyền 256 ký tự trong phạm vi 1/4 dặm (khoảng 400
mét).
3. Kỹ thuật Document Grab
Document
Grab (tạm dịch Grab tài liệu) có thể hiểu là đánh cắp, chỉnh sửa tài
liệu. Kỹ thuật này được thực hiện bằng nhiều cách giống như quét scan,
tiếp cận trực tuyến hiện nay, nhưng giờ đây kỹ thuật này đã "nghỉ hưu",
được đưa ra trưng bày tại bảo tàng của CIA.
Nguyên
thủy, Document Grab được dùng phổ biến trong thời kỳ chiến tranh lạnh
bằng một thiết bị được đưa vào phong bì qua một lỗ mở, sau đó "rút ruột"
phong bì cuộn lại và kéo ra. Sau khi xong việc lại đưa trở về vị trí
cũ.
4. Thủ thuật HPS
HPS
là từ viết tắt của Hidden in Plain Sight (Ẩn trong hình vẽ), kỹ thuật
do chuyên gia tư vấn CIA John Muhholland phát minh, kiểu truyền thông
mang tính ảo thuật, vừa đơn giản lại hiệu quả. Ví dụ như cách buộc dây
giày, cách xỏ dây, phát hiệu bài hát trên radio vân vân.
Đây
chính là cách giao tiếp của các thành viên trong các tổ chức tình báo,
chỉ nhìn qua những dấu hiệu công khai mà các thành viên sẽ làm theo các
quy ước ngầm định.
5. Thông báo mệnh lệnh qua việc làm
Những
năm 50 ở thế kỷ trước, các điệp viên thường dùng những cử chỉ việc làm
của mình để thông báo truyền đạt mệnh lệnh cho đồng đội.
Ví
dụ, uống một nửa ly rượu, đeo găng tay có màu sắc cụ thể, hoặc thắt nút
khăn tay hay mang khăn choàng theo những màu sắc đã định hoặc buộc cổ
tay bằng những chiếc vòng có màu sắc độc đáo vv...
6. Dấu thiết bị vào đồ dùng cá nhân
Đây
là phương pháp khá phổ biến từ những năm 50 ở thế kỷ trước và ngày nay
vẫn còn phát huy tác dụng. Ví dụ, dấu camera, thiết bị nghe trộm trên
tường, trong ống nước, trong bút viết, cà vạt vv...để thu thập thông
tin.
Những năm 70 ở thế kỷ trước CIA còn dùng cả
máy bay không người lái, robot nhỏ xíu bay vào tận phòng của đối phương
để chụp ảnh gọi là máy bay côn trùng (Insectothopter).
7. Kỹ thuật Jack-in-the- Box
Jack-in-the-Box
là một thiết bị đơn giản giống như một chiếc cặp bên trong trống rỗng
hay có thể hiểu là một chiếc vali đựng đồ nhưng bên trong chiếc cặp này
có chứa các thiết bị giám sát giúp người ta theo dõi được đối phương
trong chớp nhoáng mà chủ nhân không hề hay biết, đôi khi nó còn được lắp
trên ôtô hoặc trong các không gian rỗng.
8. Dead Drop
Dead
Drop là công nghệ tình báo khá nổi tiếng, hay còn gọi là nơi bí mật để
hai người gửi và nhận tài liệu mà không cần phải giáp mặt. Chiến thuật
gián điệp này sử dụng một thiết bị chứa đựng thông tin hoặc tin nhắn để
cho một người khác đến nhận tại một vị trí nhất định.
Đây
là kỹ thuật do CIA phát triển những năm 60 ở thế kỷ trước và phải cần
đến thiết bị phóng đại công suất lớn mới đọc được thông tin đã mã hóa,
cất dấu trong các tài liệu này. Ngày nay thuật ngữ Dead Drop đã được ứng
dụng trong ngành tin học để mọi người chia xẻ dữ liệu ngoại tuyến và
không giới hạn đối tượng tham gia.
9. Rệp gián điệp
Những
con rệp gián điệp (bugs) gián điệp được sử dụng từ những năm 60 ở thế
kỷ trước. Thế hệ rệp đầu tiên phải cần đến nguồn pin công suất lớn và có
độ tin cậy thấp, nhưng ngày nay nhờ cải tiến cả về kích thước, công
suất lẫn tuổi thọ nên ra đời những loại rệp thông minh, tuổi thọ cao và
được xem là công cụ lợi hại của ngành tình báo trên quy mô toàn cầu.
10. Máy tính "dễ cháy"
Máy
tính xách tay dễ cháy (Combustible Notebooles) là một chiến thuật tình
báo ra đời từ Thế chiến I, đó là loại máy tính Pyrofilm Combustible
Notebook trong đó có chứa một màng mỏng, khi được kích hoạt bằng một
chiếc bút chì chuyên dụng nó sẽ phát nổ giống như một trái lựu đạn, có
thể gây hỏa hoạn trong nháy mắt.
Công nghệ này
từng được sử dụng trong phim Nhiệm vụ bất khả thi, trong đó nó thường
xuyên xuất hiện thông báo "This message will self-destruct…”, cảnh báo
người dùng vì máy tính họ đang sử dụng có thể phát nổ bất kỳ lúc nào.
Hải Yến
No comments:
Post a Comment