; }

CALI NẮNG ẤM TÌNH NỒNG

LÊ HỮU LỄ

Bài viết đã được đăng trong NHỊP CẦU s36 tháng 1 năm 2012
Ảnh chụp tại nhà Hàng Thuận Kiều  . Từ trái qua phải

Aí hữu Dương Lâm Tài ( phiđoàn 718) Phan Lộc ( phi đoàn 718) Lê mộng Lân ( P7 ) Lê hữu Lể ( P7) Nguyễn Trọng Hiếu ) P7) Lê văn Trước ( P7 )Trịnh Xuân Lạng ( P7 ) Đoàn văn Tâm ( P7)Chị Phan Lương Nhân, Anh Phan Lương Nhân (P7 )Phạm Yên Đằng ( phi đoàn 718 ) Nguyễn văn Nghiệm (P7 ) Dương quang Hậu ( P7) Lê Nguyên Tăng ( P7 )
         Từ lâu, tôi có ý tưởng là phải đi Cali một chuyến, vì trong suốt một thời gian hơn 30 năm qua từ ngày đặt chân lên nước Mỹ làm người tỵ nạn tha hương, xây dựng lại cuộc sống, bảo lảnh gia đình, lo cho con cái trưởng thành đủ để tự lực, thoắt một cái, mình đả trọng tuổi lắm rồi. Viếng thăm Cali cũng là ao ước của nhà tôi từ lâu trong mục đích viếng thăm họ hàng bà con xa gần .Và dự trù  của vợ chồng con gái lớn của tôi là năm nay vào dịp nghỉ hè của 2cháu ( con chúng nó ) sẽ tổ chức cả gia đình qua Cali thăm bạn bè ,có ngỏ ý muốn hai vợ chồng chúng tôi cùng đi du lịch .

Tháng 3 , qua điện thoại với thầy Lang, với Trọng Tuấn, với Hậu ở Florida, các anh chị ấy muốn tổ chức một cuộc họp mặt anh em phòng 7 tại Cali với lý do Cali có nhiều anh em Phòng 7 cư ngụ , qua đó để được gặp lại nhiều anh em hơn  và hỏi tôi có ý định như thế nào ?
         Qua tham khảo với gia đình con cái, Tôi cũng đồng ý làm một chuyến đi qua Cali thăm các thầy, các bạn vào khoảng tháng 7, một thời gian dài chuẩn bị cho tất cả mọi người thuận tiện trong việc sắp xếp nghỉ hè và nhất là thư từ liên lạc với các anh em khác ở GA, Kansas ,Fl, Cali. Mọi sự chuẩn bị liên lạc, thơ mời địa điểm hội họp sẽ do Thầy Lạng và tôi đãm trách, vấn dề tài chánh tôi ứng trước và anh em nồng cốt tổ chức sẽ hoàn trả lại sau. Điều quan trọng nhất cho những người ở xa tới Cali là chổ ở, phương tiện di chuyển, địa điểm họp mặt nhà hàng ăn uống phải gần với nhau để thuận tiện cho việc đi lại  gần như là nan giải  chỉ có người ở Cali quen biết rỏ mới thực hiện được. Tôi và Thầy Lạng bắt tay liên lạc với anh chị Nguyễn Thới Tín, hỏi ý kiến, về nhà trọ ( vì gia đình tôi , thầy Lạng , gia dình Tuấn không có người thân quen có thể tá túc được lâu dài ) nhà hàng tổ chức địa điểm hội họp ).
Tín cung cấp cho chúng tôi biết sơ khởi để chúng tôi chuẩn bị và tất cả mọi việc chúng tôi đều nhờ Tín sắp xếp, giới thiệu để chúng tôi liên lạc qua email, qua thư từ, để có chổ trước .
         Bước đầu coi như đã được tạm ổn, kế tiếp là việc liên lạc với các chiến hửu các nơi, thăm hỏi và mời gọi, người đồng ý tham dự thì viết thư mời , trong dịp nầy một số anh em không liên lạc được khá nhiều vì đổi địa chỉ, trong đó có rất nhiều người ở Cali. Riêng ở GA, anh Hiệp đã về Sàigon, anh Khoái, anh Lân, và thầy Hiển sẳn sàng tham dự .
         Thầy Lạng và anh chi Hậu đã order trước vé máy bay đến Cali vào ngày 18 tháng 7 năm 2011 và ban tổ chức phải chọn  ngày  19 tháng 7 /2011 bắt đầu cho cuộc gặp mặt.
         Chúng tôi thông báo cho Tín hay để Tín tiện việc sắp xếp liên lạc với nhà hàng, nhà trọ dự trù cho cuôc họp mặt đúng ngày. Tín cho biết là có sự trở ngại vì Tín và gia đình về Việt nam  không tham dự cuộc họp mặt và Tín về VN vào ngày 16 hoặc 17  tháng 7 /2011. Giờ giấc đã định rồi, không thể thay đổi được, Lể dự tính là sẽ qua Cali trước ngày họp vài ba ngày để liên lạc nhà hàng, nhà trọ và tạo phương tiện di chuyển cho moi người ở xa đến và để phối hợp với Tín vì Tín e rằng Tín không có khả năng thu xếp ,trước khi Tín về VN
         Những bạn ở KS, VA  goi  diện thoại cho Thầy Lạng xin gởi thiệp mời. Thiệp mời đến những bạn hữu phòng 7  đã được gửi  đi sau khi tổng kết và dự trù tài chánh cũng đã chuẩn bị để chờ ngày tiến hành.
         Cuối trung tuần tháng 6  sắp bước sang tháng 7 , một  cú điện thoại mà trong thâm tâm Lể mong mỏi ở một người duy nhất  có thể  giúp Lễ vượt qua những khó khăn cho tổ chức cuộc họp đã đến : Dương Việt Hùng, người bạn Cali  rất thông thạo mọi khía cạnh ở Cali, quen biết và thường xuyên liện lạc với bạn hữu phòng 7 ở Cali, nhân tố quan trọng kết họp toàn bộ anh em ở Ga khi Hùng còn ở Ga. Hùng đã nhân dược thư mời  và hợp tác một cách nhiệt tình  tham gia vào ban tổ chức với những giúp đở quan trọng thiết thực  như chổ ở  cho những anh em  ở xa đến, địa điễm họp , phương tiện di chuyển đều được Hùng đãm trách  khiến cho ban tổ chức  như vừa trút đi mối lo lắng trong lòng  .Những cuộc điện thoại liên lạc giửa Hùng, Lể, thầy Lng thường xuyên trao đổi  để điều chỉnh  cuộc họp mặt hoàn mỹ hơn.
         Đầu tháng 7, Thầy Nhân gọi cho Lễ : thầy sẽ đãm trách buổi ăn sáng  ngày thứ ba 19 tháng 7/2011 tại nhà hàng Thuận Kiều  ( nơi mà môt cựu nhân viên phòng 7 làm chủ nhân )  và cứ tiếp tục vài ba ngày, 4 thầy trò Nhân, Lạng, Hùng, Lể thường xuyên trao đổi với nhau. Cuối cùng một thiệp mời chính xác được Lể gửi đi đúng y như  những gì đã diển tiến trong buồi họp. Hùng gặp Tín để trao đổi  chi tiết và giới thiệu nhà hàng Cat, thủ tục deposit coi như hoàn tất.
          Cận đến ngày họp, Lân báo cho Lể biết, Lân sẽ đi qua Cali sớm hơn để được gặp Tín trước khi Tín về Việt nam và sau buổi họp sẽ đi Texas thăm gia đình, Lể đặt vé máy bay khứ hồi đến Cali vào ngày 17 tháng 7 /2011.
          Một vài biến cố đã xảy ra, ở FL, vợ Tuấn chị Nga bị tai nạn giao thông vào bệnh viện , không biết sự thể ra sao, Tuấn ( một người nằm trong ban tổ chức )  đành phải huỷ bỏ chuyến đi nầy. Ở GA  vợ Khoái lâm trọng bịnh phải nhập viện  Khoái cũng huỷ bỏ chuyến đi, Thầy Hiển bà mẹ đau nặng ở CALI nên tức tốc chạy qua Cali chăm sóc cho mẹ và trở về Ga trước ngày họp nên không thể quay trở lại Cali lần nửa nên cũng đành lổi hẹn. Những trở ngại về nhân sự về sự thiếu vắng bạn bè trong ban tổ chức, cũng như những thuận lợi về sự tiếp tay của Hùng, của thầy Nhân bên Cali làm cho Lễ một thoáng lo âu  lẩn lộn với những thoáng mừng vui vì được gặp lại những người thân thương cũ.
          Chuyến bay của hảng Delta xuất phát từ phi trường GA lúc 6giờ chiều ngày 17 tháng 7 /2011 và đáp xuống phi trường nội địa Orange County lúc 6giờ chiều giờ Cali cùng ngày .Ngồi thoái mái trên phi cơ sát bên khung cửa kính nhìn được toàn bộ khung cảnh dưới đất, trên mây, thời gian.
          Tôi sắp sửa gặp lại Hùng, người bạn trẻ năng động cùng chia sẽ với tôi khoảng 2 năm ở GA  với quá nhiều kỷ niệm thân tình , anh em vẫn thỉnh thoảng điện thoại cho nhau  Hùng đã lập gia đình và an vui hạnh phúc, rồi đây chúng tôi sẽ gặp lại.
          Tôi sẽ gặp lại thầy Tâm sau hơn 35 năm xa cách , hình ảnh đẹp trai, phong độ vui vẻ thân thiện của thầy trên bụt giảng , trong văn phòng có còn như ngày nào không, khi nghe tin thầy bị bệnh nặng phải mất hơn hai năm để chửa trị, Thy Nhân vui vẻ bên bàn tiệc, thân mật với anh em GA khi thầy đến thăm, rồi bẳng đi thầy không về GA nữa, thầy bị bệnh  không đi dứng dể dàng như xưa, Thầy Hiếu với dáng đi siêu vẹo ( bị té trong khi lao động khổ sai ), thầy Trước cùng chung sống với Lể nhiều năm trong tù Nghệ Tỉnh   bây giờ ra sao. Rồi cũng sẽ gặp lạ.Chuyến bay đã vào không phận Cali. Trên vùng trời Cali, những cụm mây trắng bàng bạc trôi đi êm ả trong ánh nắng chiều, hình ảnh hai dảy núi chập chùng kéo dài từ bắc xuống nam kẹp giửa là một vịnh biển nhỏ xanh, Vượt khỏi tầm nhìn là một đại dương mênh mông xa thẳm. Cali thật êm ả và đẹp như một bức tranh có núi ,có rừng, có cánh đồng, có đô thị đường xá,  những ngôi nhà có những khuôn viên nhỏ hẹp hơn so vơi Ga và có biển rộng ngút ngàn xa thẳm.
         Phi cơ đáp xuống phi trường nội địa Orange County, một phi trường nhỏ nằm trong thành phố, việc di chuyển và nhận hành lý giản dị và nhanh chóng, Nhà tôi gọi điện thoại cho Hùng đến đón .Mười lăm phút sau Hùng đến phi trường và  chúng tôi lên xe Hùng vào lúc 7giờ chiều trong ngày.
        Thoạt nhìn Hùng tôi nhn ra ngay tuy xa cách nhau đã hơn 10 năm rồi, già hơn một tí, ốm hơn một tí, nhưng vẫn còn trẻ trung và nhanh nhẹn như ngày nào. Hai anh em ôm chầm lấy nhau một thoáng xúc động sau lời chào hỏi.
         Hùng chở 2 vợ chồng chúng tôi, đi một vòng nhỏ của thành phố để đi tìm một quán ăn nhẹ. Không khí mát mẻ, xe cộ đông đúc và quán ăn nằm trong một khu shoping nhỏ của người Việt. Quán ăn chật nít người, toàn là da vàng tóc đen, ngôn ngử là Việt nam rặt. Hùng rất quen thuộc với quán nầy và những thực khách ăn mặc rất giản di và hình như người Việt ở Cali rất ít nấu nướng ở nhà và họ thường dung bửa sau giờ làm việc  nên thực đơn ở đây rất ngon và rẻ hơn  và nhiều hơn các hàng quán bên GA.
        Thanh toán xong vấn đề bao tử, chúng tôi ra về kèm theo một số thức ăn còn sót lại mà vợ chồng tôi và Hùng ăn không hết  đem về, lại một vòng thành phố và Hùng đưa vợ chồng chúng tôi về nhà tọa lạc trong thành phố Santa Anna. Được bao bọc bởi một hàng rào ngăn cách che chở một sân cỏ xinh sắn, một bải đậu xe rộng  , một vài cây ăn trái ,ngôi nhà lớn khang trang bề thế khiêm nhường trên một góc ngả tư mà  ánh đèn đường thắp sáng gần nửa khuôn viên làm tăng vẻ đẹp cho ngôi nhà.
          Vào nhà, Chị Hùng đã đi làm về, Hùng giới thiệu vợ chồng tôi với chị Hùng.Với gương mặt rạng rở, đẹp, hiền, giọng nói dịu dàng, dáng dấp thanh tú cử chỉ thân thiện, tự nhiên thong thả của một người đàn bà gốc miền Nam VN  khiến chúng tôi mất đi những bở ngở ban đầu, tôi thầm nghĩ quả thật Hùng đã chọn lựa được một người bạn đời quá thích hơp với Hùng, một bến đậu vững chắt cho cuộc đời phiêu bạt giang hồ của Hùng.
          Thu xếp chổ ngủ nghỉ qua đêm , anh em chúng tôi bàn lại kế hoạch sắp xếp lại chương trình cho buổi tụ họp anh em  trong những ngày sắp tới, với sự trình bày và sắp xếp một cách hoản hảo  cho một buổi họp bạn trong không khí ấm cúng gia đình vừa dấy đủ tiện nghi, phương tiện di chuyển cho những người bạn ở xa đến sẽ giúp chúng tôi tiết kiệm được tốn kém hơn so với lúc dự tính ban đầu .Mọi việc Hùng đã sắp xếp đâu vào đấy và chờ thơi gian dể tiến hành buổi gặp gở anh em. Thế là tôi sẽ được dư hai ngày trước buổi họp mặt, vợ chồng tôi ngỏ ý nhờ Hùng giúp chúng tôi sáng sớm ngày mai đưa chúng tôi đến bến xe đưa chúng tôi lên mạn bắc Cali trước là thưởng ngoạn phong cảnh Cali , sau là dịp đển thăm những người bà con bên vợ mà trong bao năm nay họ đã có những hảo ý mời vợ chồng chúng tôi đến  ở Sant Jose. Hùng đồng ý và chỉ dẩn chúng tôi  cách thức đi buổi sáng ngày mai và về lại Orange County sáng ngày mốt.
        Lân đã đến trước chúng tôi hai ngày cũng trú ngụ tại nhà Hùng, đã kịp gặp lại Tín trước khi Gia đình Tín về VN , anh có rất nhiều bà con bên Cali nên hôm nay anh vui chơi ở nhà bà con nên không về nhà Hùng.
          Về đến phòng ngủ mà vợ chồng Hùng dành cho chúng tôi, hai vợ chồng lục đục chuẫn bị cho hai ngày đi xa thăm viếng bà con và họ hàng và chúng tôi chìm trong một giấc ngủ  bình an, êm ấm nhiều cãm xúc của một cặp vợ chồng trên một chiếc giường xa lạ ở một nơi nào đó trên bước đường gặp  lại những người thân thương. 
Sáng sớm hôm sau, tôi có cái tật là thức dậy sớm, mở cửa ra sân, ngồi trên hàng hiên nhà Hùng, đốt một điếu thuốc lá.Trong không khí hơi se lạnh, đường phố vắng vẻ, êm đềm, một vài người Mể đi trên đường phố, Hùng đã thức, anh em  ngồi lại trên hàng hiên hỏi thăm nhau về cuộc sống, hiểu nhau qua những tâm tình , đời sống cá nhân, những duyên hạnh ngộ của Hùng với người bạn đời cũng  như trong cuộc sống hiện tại của nhau và chia sẽ với cái hạnh phúc của Hùng trong hiện tại.
          Hùng đã đưa vợ chồng đến bến xe đò Hoàng, sau khi điễm tâm sáng tại một tiệm mì với một hương vị Việt nam, vợ chồng chúng tôi lên xe đò với một ly cà phê sửa nóng mà Hùng đã trao tận tay tôi và yêu cầu tôi thưởng thức cái hương vị của nó, sau khi ngồi yên vị, tôi nhấp một ngụm cà phê nóng, cái hương vị đậm đà, nồng ấm y hệt như một ngày nào ở Việt Nam, một ý nghỉ thoáng qua trong tâm tưởng tôi người Việt Cali rời khỏi đất nước cố gắng mang theo hương vị quê hương của mình, tình quê hương đậm đà  hay tình bạn nồng thắm mà Hùng đã mang lại cho anh em.
         Chuyến xe đò rời bến mang chúng tôi đi ngược về miền Bắc với những đồn điền trồng  nho ,  cherry, ngút ngàn, mạch sống nông nghiệp của Cali thật trù phú và vỉ đại, một bên là những núi đá hẹp và dài, xuyên giửa là một con lộ quanh co, tiếp theo đó là những nông trại ngút ngàn, thẳng tấp sâu vào nội địa, hàng hàng lớp lớp , xanh đẹp theo lối trồng áp dụng khoa học tiên tiến, tạo cho con đường nam bắc nầy một vẻ đặc trưng khó quên cho khách du lãm.
 Nền nông nghiệp trù phú năng động được thể hiện rỏ nét là , tôi thầm đếm không biết bao nhiêu là xe tải chở  cà chua  và những nông phẩm khác di chuyển trên đường , Đến  San Jose chúng tôi gọi người đến đón,15 phút sau  họ đến đón chúng tôi về nhà, gọi điện thoại cho nhau báo tin chúng tôi đến và tụ họp ba con cô bác đến thăm hỏi và thù tiếp chúng tôi với tất cả tấm lòng trong ngày . Trong dịp nầy vợ chồng tôi cũng gặp lại cố nhân trong những phút giây vui vẻ, cho thoả lòng mong mỏi của nhau.
          Chúng tôi trở lại Nam Cali vào lúc 1giờ trưa và được Hùng đón chúng tôi về đến nhà sau buổi ăn trưa ngắn ngủi tại tiệm ph sale buy one get one free.Về đến nhà chúng tôi gặp lại anh Nguyễn văn Nghiệm, anh là một nhân viên trong phi đoàn U6-A  vùng hoạt động quen thuộc của anh trước 75 là vùng 4 chiến thuật .Hoạt động tại tỉnh Chương thiện và Cần thơ, tôi thường nghe anh trên máy vô tuyến đặc biệt cũa dơn vị cung cấp cho chúng tôi sự di chuyển diện đài của các đơn vị cộng quân hàng ngày .Anh qua Mỹ sau ngày mất nước, liên lạc và giúp đở anh em tìm việc làm. Nhìn anh, tôi nhận ra ngay, anh hơi mập hơn và trắng hơn, vẫn nụ cười như ngày nào tiếng nói thân thiện dể mến như ngày xưa và với bạn bè cũ anh ân cần. Chúng tôi ôm chầm nhau thăm hỏi và hởi thăm các bạn bè ở Kansas như thế nào. Anh cho biết tình trạng từng chi tiết bạn bè thân cũ. Chúng tôi trao đổi với anh Nghiệm thời gian địa điễm cuộc họp mặt và chúng tôi sẽ gặp mặt nhau vào buổi sáng ngày mai tại quán ăn Thuận Kiều như quy định trước. Lân đã về đến nhà Hùng cũng lai rai chút đỉnh với người anh em bà con.Chúng tôi Hùng , Lân, Nghiệm, người em họ của Lân , nói cười vui vẻ hàn huyên tâm sự  một lúc thì Nghiệm và anh họ Lân ra về .Lân vào buồng nghỉ ngơi. Vợ chồng tôi, Hùng nghỉ ngơi tắm rửa để chiều nay ra đón Thầy Lạng và Hậu ở phi trường.
         6giờ chiều cùng ngày, Hùng, Lể ,Lân đi ra phi trường đón thầy Lạng và Hậu , chọn chổ đậu xe xong cả ba vào phi trường  đã gặp Hậu và Thầy Lạng đang lấy hành lý , anh em tay bắt mặt mừng  mới hay chị Hậu đã đến Cali trước và cũng ra phi trường đón Hậu về nhà người em của anh chị, thầy Lạng theo ba anh em chúng tôi  về nhà Hùng. Một chuyến ngao du Cali về đêm  với lộ trình khác đưa anh em chúng tôi đến một quán ăn khác rội rịp hơn và đồ sộ hơn  và sang trọng hơn để tiếp đón ông thầy, Chúng tôi ra về với thức ăn  nấu sẳn đầy ấp trên tay để mang về cho nhà tôi và chị Hùng.
          Thu xếp cho ngủ cho thấy Lạng  xong, anh em chúng tôi bàn soạn chương trình cho ngày mai rồi thả hồn trong giấc ngủ mơ màng với một tâm tư háo hức là ngày mai sẽ gặp lại những người bạn ,người thầy mà mấy chục năm qua chúng tôi chưa từng gặp mặt.

Buổi sáng ngày hôm sau ,đánh dấu cái ngày họp mặt, tôi, Lân thức dậy rất sớm đi bộ một vòng một block vòng chung quanh nhà Hùng, vừa đi vừa trò chuyện với nhau về những khác biệt nhỏ giửa  Ga và Cali về đường xá, bố trí thùng thơ, thùng rác …Hùng, thầy Lạng và các thành viên trong nhà đã thức và sửa soạn để đi đến nhà hàng Thuận Kiều gặp lại bạn bè như dự định.
          Chúng tôi đến nhà hàng Thuận Kiều  thì đã gặp anh chị Nhân đã chờ sẳn, anh chị vui vẻ tay bắt mặt mừng giới thiệu chúng tôi với anh chị  Gia  chủ nhân nhà hàng và cũng là một thành viên cũ của phòng 7 trước 75. Anh trông rắn rỏi to con, dáng dấp của một người  đã có nhiền năm rèn luyện vỏ công, mặc dầu tuổi tác cũng đã khá cao nhưng anh không mất vẻ nhanh nhẹn, bặt thiệp vui vẻ.

Chị Nhân vẫn tươi trẽ như ngày nào gặp nhau ở Ga khi anh chị qua Ga hàng năm thăm giađình của cậu con, riêng anh Nhân gương mặt rạng rở vui vẻ hồng hào nhưng việc đi dứng của anh không nhanh nhẹn như xưa. Anh chị Trước, anh chị Hiếu đến, 2 anh trước đây cùng ở chung trại tù với tôi và Lân một thời gian khoảng 4 năm , tuổi đời chồng chất trong 2 anh có vẻ tươi trẻ nhất là thầy Hiếu mập hơn, khoẻ hơn và dáng dấp gần như mất đi những tật bệnh lúc anh gặp tai nạn trong tù, choàng vai nhau trong tay siết tay nhau thật chặt, trong xúc động chảy nước mắt chia xẻ với nhau không nói nên lời,  Anh chị Tâm đã đến, anh Tâm một người thầy đã dạy chúng tôi những kiến thức nhập môn , đẹp trai ngày nào , mất liên lạc hàng bao năm, cuộc đời của thầy có nhiền bất hạnh sau ngày 30 tháng 4, và thầy đã trải qua một cơn  bạo bệnh thập tử nhất sinh , vừa  mới phục hồi một ít đã đến gặp anh em. Không mất đi nụ cười, Thầy  đi dứng rất khó khăn , chậm rải ,giọng nói ngập ngừng của một người bị bệnh tim mạch mới phục hồi , chúng tôi rơi nước mắt, ôm chầm lấy thầy trong thương cãm nghẹn ngào. Các anh em chiến hữu trong các không đoàn 718 , 7I6  theo lời mời đã đến, chúng tôi tay bắt mặt mừng vui vẻ trò chuyện cùng nhau.
          Trong không khí mừmg mừng tùi tùi, tôi đang chờ đợi một ngưới , Lê Nguyên Tăng , người bạn dồng khoá Thủ đức, cùng về đơn vị một ngày, cùng liên lạc vơi nhau nhiều qua điện thoại, cùng góp tay nhau qua việc đóng góp bài vở cũng như tài chánh cho Nhịp Cầu , anh đang bệnh  và anh hứa sẽ đến với anh em. Quả thật là anh đã đến, với lỉnh kỉnh xách tay chứa thuốc, chứa sa họp con gấu và anh cho biết anh không ăn uống dược gì ngoài sửa con gấu mang theo đặc biệt hơn anh mang đến tặng anh em chúng tôi nhiều bức hình tranh đấu và những băng nhạc chiến đấu cho quê hương.
          Chúng tôi, Lân, Lễ, Tăng ôm chầm lấy nhau, cùng khóa với nhau, trông anh trắng trẻo hơn nhưng không mất vẻ phong trần Tôi đưa anh tới gặp các thầy chúng tôi đều rưng rưng nước mặt cãm xúc cho một buổi hôi ngộ có một  không hai nầy sau hơn 30 năm chiến tranh kẻ còn người mất.Tăng cho biết là chỉ tham dự với bạn bè trong buổi sáng nầy mà thôi vì một là anh bị bệnh, hai là phương tiện di chuyển anh không thể lái xe dươc phải ngờ con cái đưa đi và phải trở về San Diego  lúc 1giờ trưa vì con anh phải đi làm. Trước khi giả từ mặc dù chúng tôi cố nài nỷ , anh trân trọng gỉa từ chúng tôi sau buổi ăn  sáng và nhờ tôi trao lại những bức hình  và những CD  anh mang theo để thân tặng cho những chiến hữu có mặt ngày hôm nay. Tôi, Lân đưa anh ra xe  trong luyến tiếc.
          Cuộc hội ngộ đầu tiên ngắn ngủi xúc động, thân thương diển ra   trong không khí gia đình dưới sự tiếp đải nồng nhiệt của anh chi Gia để lại trong tôi những kỷ niệm và những hình ảnh kỷ niệm khó quên.
          Theo chương trình đã định, chúng tôi phân ra làm hai nhóm, một nhóm theo anh chị Nhân về nhà anh chị, một nhóm ra phi trường đón anh chi Giân xong sẽ gặp nhau tại nhà anh chị Nhân, Cư xá anh chị Nhân đang cư ngụ qủa thật là một nơi lý tưỡng dành cho những gia đình cao niên trú ngụ với những phương tiện an ninh, y tế, giải trí dành riêng cho người cao tuổi khá giả trong thành phố, và nhất là có gió biển quanh năm, anh chị đã mua lai và sửa sang theo đúng ý mình nên khang trang và đẹp  và có một ít không khí Việt nam hơn những những nhà lân cận .Cuộc sống của anh chị  thật thoái mái ,hạnh phúc và thật đáng ước mơ. Anh bạn không quân Phạm Yên  Đằng và thầy Lạng ra phi trường Long Beach  đón anh chị Giân và cùng đến nhà anh chị Nhân như đã dự định. Anh em tay bắt mặt mừng chào hỏi rối rít  nhắc lại kỷ niệm xưa, thời gian quả thật là không đủ, theo chương trình dự định cũng như theo lời mời của anh chị Tâm chúng tôi đành từ giả anh chị Nhân sau lời hứa hẹn gặp lại vào ngày mai tại nhà Hùng .

Ảnh chụp tại nhà anh chị Tâm . Từ trái sang phải .
Lê Mộng Tân (P7 ) Chị Nguyệt vợ anh Tâm , Đoàn thanh Tâm ( P7 ) Dương Quang Hâu ( P7 ) Lê văn Trước ( P7 ) Anh chị Nguyễn công Giân ( P7 ) Anh chị Lê hữu Lễ (P7 ) TrỊnh Xuân Lạng (P7 ) Chị Trước , Chị Hiếu.
          Từ gỉả khu an dưởng của anh chị Nhân, chúng tôi trực chỉ về nhà anh chị Tâm sau khi trao đổi với chị Tâm về hướng đi và địa điểm .sau khoảng 30 phút lanh quanh trong thành phố chúng tôi đến nhà anh chị Tâm.Vợ chồng Hậu đã đến trước cùng với các cháu con anh chị Tâm trình bày những trái cây đa số là thổ sản của Cali  trong phòng khách. Nép mình dưới bóng râm cơ ngơi của anh chị Tâm  trông xinh sắn e ấp như một cô gái xuân thì đầy quyến rủ dưới ánh nắng hè.Trong bầu không khí thân quen nồng ấm chúng tôi Lân, Lể quấn quýt bên thầy, một người thầy mà cuộc đời trải nghiệm quá đắng cay sau ngày mất nước, người bạn đời đã ra đi ôm cầm sang thuyền khác, không người lo lắng thăm nuôi trong chốn lao tù, khi ra tù thị bị công an theo dỏi ngày đêm, cuộc đời của thầy được đổi thay khi thầy vượt biên ra nước ngoài. Trong những ngày tại trại tỵ nạn, trái tim côi của thầy tìm lại được một vầng trăng sáng, kết hợp lại đồng cam cộng khổ trên bước lưu vong xây dựng lại cuộc đời. Con tim thầy đã vui trở lại  , cuộc sống những tưởng là tràn đầy hạnh phúc nhưng tạo hoá lại thủ thách thầy một lần nữa , một cơn bạo bệnh đến với thầy nhựng tưởng đã kéo thầy ra đi vỉnh viển. Sau hai năm kiên trì lo lắng săn sóc, với quyết tâm, với hy sinh vô bờ bến,với tình yêu chị Nguyệt vợ anh đã kéo anh trở lại với cuộc sống mặc dầu ngày nay anh đã bắt đầu bình phục. Chúng tôi theo dõi câu chuyện của thầy với lòng thương yêu kính ngưởng người chị đáng kính với gương mặt khả ái, đôi mắt trong to, tướng tá thanh tú dịu dàng, nhanh nhẹn, sinh động và thân tình.Từ giả ngôi nhà đầy tình thương ấy trong lưu luyến sau khi chụp vội những bức hình lưu niệm trước sân nhà  và hẹn tái ngộ vào sáng ngày mai.
          Về đến nhà Hùng cũng đã hơn sáu giờ chiều, ánh nắng chiều  nhẹ nhàng nhuộm vàng một góc nhà Hùng, Hùng sắp xếp chủ ngủ cho  anh chị GIân xong mọi người tắm rửa nghỉ ngơi rồi chuẩn bị cho buổi cơm tối. Tám giờ chiều. Hùng đưa anh chị Dân dạo một vòng thành phố  sẳn trên đường về chúng tôi ghé lại tiệm phở to go mà Hùng quen biết  mua về cho cả nhà cùng thưởng thức . anh em chúng tôi, Lạng, Lân, anh chị Giân, anh chị Hùng vợ chồng tôi  quây quần bên chiếc bàn chủ nhật ăn phở, mỗi người một ly ruợu cognac  pha so đa nhăm nhi và trò chuyện. Điều thú vị nhất trong bàn ăn nhỏ ngày hôm ấy, trong không khí gia đình  cả nhà quay quần bên nhau, nhấp một hp cognac, hương vị nồng ấm của một ly ruợu tây cái guot mà ngày xưa gia đình tôi thường dùng khi tập họp được đầy dủ các con trai trong những lần tề tựu đông đủ, và tôi đã không dùng nữa khi cha tôi mất đi, hạnh phúc một thoáng tôi tìm thấy được. Trong câu chuyện tầm tình ngày hôm ấy, tôi lại được diện kiến một bực thầy mà tôi chỉ nghe thanh âm qua điện thoại , chư chưa gặp mặt, bây giờ diện kiến với anh, nghe những mẩu chuyện  của anh chị trên bước đường đời quả thật chuyến đi nầy quả thật hữu ích.
          Sáng ngày 20 tháng 7 năm 2011, Lể, Lân, Hùng thức dậy rất sớm , vệ sinh cá nhân xong chúng tôi lên xe  mang thức ăn mà Hùng đã order từ trước để chuẩn bị cho buổi họp mặt chánh Khoảng 9 giờ sáng thức ăn đã mang về, chúng tôi mỗi người một tay sắp xếp bàn ghế chổ ngồi chuẩn bị chào đón anh em ..

Bạn bè ở Cali rất đúng hẹn, buổi họp rất thân tình và chúng tôi có nhiều thì giờ thăm hỏi và kể lể cho nhau nghe những hạnh ngộ của mình, Thầy Hiếu sơ lược kể chuyện của anh khi lên gặp phái đoàn phỏng vấn và mối duyên kỳ ngộ của anh ấy trong một thời gian ngắn ngủi phải tìm cho được một phu nhân để coi sóc việc nhà và con cái cho anh khi anh lên phỏng vấn lần hai để vào Hoa Kỳ , , chúng tôi gặp lại thầy Trước với dáng dấp mạnh mẻ nhanh nhẹn , nhiệt tình bên cạnh chị Trước với gương mặt phúc hậu luôn nở một nụ cười ,gặp lại Thành cũng như ngày nào ở VN anh cũng cho biết sức khỏe anh cũng hơi đi xuống và đang trên đà dưởng bệnh . Đặc biệt là dịp gần gủi và trao đổi với các bạn trong phi doàn 718 và 716 với những thấu hiểu rỏ hơn về những hoạt động  phối hợp trước 75 , cũng như  tâm tư tình cãm mà chúng ta dành sẳn cho nhau tạo được một không khí gia đình đồng cãm thân thiết .Anh Phạm yên Đằng hoạt bác, lịch lãm, thân thiện hào hoa. Dương Việt Hùng cởi mở từng trải, thận trọng khiến cho buổi họp mặt trở nên linh động hơn, thân tình hơn và huynh đệ chi binh hơn.
          Chúng tôi kết thúc buổi họp bằng một buổi tiệc vào buổi tối lúc 7 giờ tại nhà hàng Cát với sự tham dự đồng đủ nhiệt tình của mọi thành viên được mời  và cũng chia sẽ lẩn nhau để chi trả buổi tiệc thân mật theo yêu cầu của moi người trong buổi họp lúc sáng. Mọi người lưu luyến ra về sau khi chụp những bức hình kỷ niệm ngày họp mặt nầy.
          Sáng ngày 21 tháng 7 năm 2011, lúc 3giờ  Hùng , Lể đưa Lân ra phi trường Orang County, Lân đáp chuyến bay về Dallas thăm bà con. Tôi còn 2 ngày ở Cali để thăm viếng bà con bên vợ với sự giúp dở của Hùng đưa đón. Hai ngày còn lại ở Cali chúng tôi Hùng, thầy Lạng,Thầy Giân, chị Giân cùng nhau đi ăn sáng , ăn trưa , thăm viếng mọi nhà quen biết ,viếng thăm nhà anh Nghiệm  , tối về thầy trò nhấp nháp vài ly cognac dể thắm thía cuộc đời và hiểu nhau hơn Các phu nhân, nhà tôi, chi Giân, chị Hùng cũng họp nhau nói chuyện tâm tình , cười khúc khích rất là vui vẻ .





Ảnh chụp tại nhà hàng Cat .Từ trái sang phải .

Trịnh Xuân Lạng , Một người bạn , ái hữu (718 ) Phan Lộc ( 718 ) Lê hửu Lể (P7) Nguyễn công Giân (P7) Lê văn Trước (P7) Nguyễn Trọng Hiếu ( P7) Nguyễn văn Nghiệm ( P7 ) Trịnh Xuân Thành ( P7 ) Lê Mộng Lân ( P7 ) Phạm Yên Đằng ( 718 ) Dương Việt Hùng (P7
          Sáng ngày 23 tháng 7 Hùng  đưa vợ chồng tôi ra phi trường để về lại GA trong ngậm ngùi, luyến tiếc. Chúng tôi cảm ơn, anh chị Nhân, anh chị Tâm, anh chị Hiếu, anh chị Trước, anh chị Gia , anh chị Nghiệm, anh chị Thành và nhất là anh chị Hùng đã nhiệt tình ủng hộ hợp tác cung cấp những tiện nghi vật chất, phương tiện để cuộc họp được tổ chức hoàn bị trong thân thương ấm cúng và trọn vẹn. Và cũng xin cám ơn người bạn mới quen anh chị Phạm yên Đằng năng nổ hoạt bát, lịch lãm  nhiệt tình đã góp tay vào làm cho cuộc họp mặt sinh  động hơn và lưu luyến hơn.
          Kính thưa các bạn, kính thưa các thầy, tha lổi cho tôi vì cái tội kể lể dong dài nhưng nếu không như thể thì khó nói lên được những gì mà các chiến hữu ở Cali dành sẳn những cảm tình cho chúng tôi. Cuộc họp mặt ngắn ngủi, thiếu vắng một số đông anh em  phòng 7 cư trú ở CA và các tiểu bang khác vì tổ chức thiếu xót. liên lạc kém hiệu quả thiếu kinh nghiệm, nhưng buổi họp cũng nói lên được tình nghỉa keo sơn gắn bó của các chiến hữu phòng 7 là không bao giờ bỏ nhau khi ta biết và  tìm đến nhau  bên cạnh đó những đơn vị bạn không đoàn 718, 716 cùng nhau  tề tựu  trong buổi họp mặt thân tình hiếm có nầy cũng là một điều đáng quý và ghi nhớ mãi .


No comments:

Post a Comment