; }

ÔNG THIỆU CÓ TÀI KHÔNG ?

 

Có người tên Hoàng Trương nói ông Nguyễn Văn Thiệu không có tài cán gì. Cũng chẳng làm được điều gì tốt cho non sông !!!

Quý Lê trả lời :
Thưa ông, một người tài ba ,lỗi lạc như Nguyện Văn Thiệu mà ông nói ông Thiệu không có tài cán, khả năng và đã không làm được điều gì lợi ích cho đất nước ?
Tôi chỉ xin đơn cử một vài điều nổi bật mà ông đã làm : Ông đã từng làm Chủ tịch Ủy Ban Hành Kháng một huyện ở Phan Rang khi đi theo phong trào Việt Minh những năm 1945. Nếu còn ở lại không về thành, gặp thời cơ ông cũng có thể làm chủ tịch hay thủ tướng Việt Cộng. Cái tài, thông minh của ông là nhận ra cộng sản không phải một tổ chức yêu nước.
Chuyện một người đang đi trên một con đường mà nhận ra được con đường đó sai là đã khó. Trong lúc, ông Thiệu đang với cương vị chủ tịch mà từ bỏ danh vọng đang có trong tay lại càng khó hơn. Đó là một thông minh vượt bực, một kẻ tầm thường không thể làm được.
Bạn thấy Phan Khôi và nhiều trí thức khác đã theo kháng chiến Việt Minh và rồi bị chúng vắt chanh bỏ vỏ. Cuối cùng, Cộng sản giết ông một cách gián tiếp bằng cách để cho ông sống cuộc sống cù bơ, cù bất dưới chân cầu thang nhà tập thể trong cơn bệnh lao phổi hành hạ, không được cộng sản cho thuốc uống, không cho nằm nhà thương chữa trị. Ông chết trong đớn đau vào một sáng mùa đông ở Hà Nội , bạn bè không ai dám đến đưa tiễn lúc cuối đời.
Nguyễn Mạnh Tường , hai bằng tiến sĩ tại Pháp mà "thơ ngây" không nhận ra bản chất gian manh, ác độc của Hồ Chí Minh và cộng sản. Nguyễn Mạnh Tường đã khờ khạo đọc bài tham luận phê bình sự sai trái của Cải Cách Ruộng Đất nên đã bị giam đói một đời. Đáng lẽ, nếu ông nhận ra cộng sản thâm độc, quỷ quyệt thì "lân la" gì với chúng nó, phải tìm cách thoát như ông Nguyễn Văn Thiệu mới hay, mới giỏi.
Trần Đức Thảo cũng là một đại trí thức, bằng cấp đầy mình ở Pháp, nghe lời dụ dỗ của cộng sản Hồ Chí Minh, đã trở về Việt Nam để phục vụ kháng chiến chống Pháp. Nhưng rồi cũng bị Hồ Chí Minh và bọn cộng sản đàn em cho lên chăn dê tại Thái Nguyên.
Tài ba như Nguyễn Văn Thiệu nên đã đạt địa vị Trung tướng, Tổng Thống dẫn dắt dân chúng chống cộng, tạo cho dân miền Nam an lành, ấm no từ 1965 đến 1975. Một thời gian đó cũng đủ để dân miền Nam tri ân ông lắm rồi !
Nguyễn Văn Thiệu là người có chí khí, đảm lược...Trước 1975 khi đang là Tổng thống,trên các mặt trận súng đang nổ, lửa đang nung tại chiến trường An Lộc , KonTum năm 1972 , ông dám đích thân đi vào vùng lửa đạn, nguy hiểm trùng-trùng để động viên binh lính. Khi máy bay ông hạ cánh, Việt Cộng pháo kích vào chỗ ông đang đứng cao trên chiếc xe tăng PT 76 của Việt Cộng bị lính Việt Nam Cộng Hòa bắn hạ để nói chuyện với binh sĩ. Dù Việt Cộng lúc ấy pháo kích đùng đùng quanh ông. Ông vẫn tỉnh bơ, không hề tỏ ra sợ hãi.. Trong thế giới này ai làm được như ông, có mấy người ?
Chúng ta đã vì những tuyên truyền sai lệch của đối phương, của Mỹ, của người thù ghé,t dèm pha nên đã đánh giá thấp về ông. Ngay cuộc ra đi năm 1975, đáng lẽ ông Thiệu vẫn còn ở lại trở về làm người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa trong cương vị một Trung Tướng , như lời ông đã hứa. Nhưng Mỹ bắt buộc ông phải ra đi, nếu không đi thì có thể bị Mỹ, Nguyễn Cao Kỳ hay phe phái khác giết...Nên ông Thiệu phải ra đi .
Cuộc đời của Nguyễn Văn Thiệu đã không lừa lọc, gian manh, không vì tư lợi mà giết hại ai. Từ những năm làm tướng tư lệnh sư đoàn 5, cho đến gần chục năm làm tổng thống, ông chẳng có đền đài, dinh thự gì. Tài sản của ông chỉ có ngôi nhà do cha mẹ ông để lại tại làng Ninh Chữ , Phan Rang. So với các cán bộ cấp huyện hay một anh kiểm lâm tầm thường của cộng sản bây giờ, , cũng đã có những villa to bự.
Có một thời gian sau 1975 , người ta đã đồn đại, vu khống cho ông rằng , ông Nguyễn Văn Thiệu đã ăn cắp mấy chục tấn vàng mang đi ra ngoại quốc. Đó chỉ là chuyện của cộng sản hay kẻ xấu mồm bịa đặt.
Ông đã chiến đấu kiên cường với Cộng Sản và câu nói để đời khi nhận xét về Cộng Sản một cách rõ ràng, sâu sắc :”Đừng Nghe những gì Cộng Sản nói. Hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản Làm.” Một danh ngôn làm bài học cho mọi người vì ông đã từng rút tỉa nó từ kinh nghiệm xương máu của dân tộc khi ông đã ở trong ruột của chúng, khi ông đã là một vị Chủ Tịch Ủy Ban Hành Kháng một huyện ở Phan Rang.
Đất nước, quê hương ta đã sản sinh ra hai chí sĩ để lãnh đạo hai nền Cộng Hòa cho dân tộc ta ấm êm, an lành. Đệ Nhất Cộng Hòa có ông Ngô Đình Diệm. Đệ Nhị Cộng Hòa có Nguyễn Văn Thiệu và còn lại là đất nước ta vô phúc, không may nên đã, đang khổ sở, bị đày đọa trong mấy chục năm nay.
Chúng ta có bổn phận trước quốc gia, dân tộc . Chúng ta phải nói lên những công chính, những đúng sai bằng lời nói lương tâm, chân thật để những ai chưa hiểu, được hiểu và thế hệ tương lai không trách cứ chúng ta đã im lặng trước oan khiên, trước gian tà của Cộng Sản !!!
( Quy Le )

No comments:

Post a Comment